Định mệnh không thể đổi
Phan_4
- Dĩ nhiên là làm việc cần làm rồi- Hắn đang ngồi trên chiếc ghế hội trưởng quay qua nhìn nó- Tối qua không ngủ à, vì chuyện tối qua sao?- Hắn hỏi, đôi mắt hiện lên sự lo lắng
- ..................- Nó không nói gì chỉ lặng lẽ đi vào chỗ rồi làm việc. Cả 2 đều yên lặng, hắn ngồi nhìn nó, càng nhìn lại càng thấy đáng yêu, đôi mắt hắn hiện lên rõ vẻ yêu thương( rảnh rỗi ghê chưa, giao hết việc cho nó rồi ngồi đó chơi), nhưng nó đâu biết điều đó.
30p sau
- Xong rồi, tôi lên lớp đây- Nó để lên bàn hắn 1 xấp giấy rồi bước đi
- Tan học ra cổng trường đợi tôi- Hắn vừa xem vừa nói với nó
-.......................- Chỉ im lặng quay lại nhìn hắn vẻ ngạc nhiên
- Cô chưa biết gì sao, haiz, tóm lại tan trường đợi tôi- Nói rồi hắn bước đi luôn để nó 1 mình ngơ ngác, đi đâu vậy kìa, sao mẹ chẳng nói với nó, rồi nó cũng đi luôn.
Tan học
Nó đi ra cổng trường đứng đó đợi hắn
- Ủa, Ngọc chưa về hả, hay là Mi chở Ngọc về nha- Mi
- Thôi, không cần đâu- Nó nói
- Ừ, vậy Mi đi trước nha, pp Ngọc- Nói rồi Mi đi luôn
- Lên xe- Hắn từ đâu đi tới làm nó giật cả mình
-.....................- Nó im lặng bước lên xe- Nói tôi biết chúng ta sẽ đi đâu- Nói hỏi
- Hôm nay là lễ kỉ niệm 30 năm thành lập công ty nhà tôi - Hắn nói vẻ lạnh nhạt. Nó cũng im lặng chẳng nói gì cả, chỉ ngồi yên cho hắn chở đi. Cuối cùng hắn cũng dừng xe lại tại 1 shop quần áo rất lớn nhìn rất đẹp.
- Vào đi- Hắn nói rồi kéo tay nó vào, hay nói cách khác là nắm tay nó
-.....................-Nó tiếp tục im lặng
Vừa bước vào, 1 chị nhân viên đã cuối đầu chào chào hắn và nó
- A, chào thiếu gia- 1 người phụ nữa xinh đẹp bước ra
-..................- Hắn không nói gì, chỉ nhìn bà ta rồi quay qua nhìn nó. Như hiểu được ý hắn, bà ta dẫn nó vào trong rồi lấy ra rất nhiều váy dạ hội rất đẹp
- Mời tiểu thư chọn ạ- Người phụ nữ đó cười nhìn nó
- Vâng ạ- Nó chào người phụ nữ đó rồi bà ta bước ra ngoài.
30p trôi qua
- Ủa sao cháu vẫn chưa thay vậy- Người phụ đó lại bước vào, vẻ ngạc nhiên, đây là những bộ váy đẹp và cao cấp nhất rồi
-........................ -Nó im lặng chỉ lắc đầu
- Sao vậy, không thích à- Bà ta hỏi rất ngạc nhiên. Thế là nó chỉ ra đủ thứ hết làm bà ta nghe mà cũng chóng mặt. Rồi bà ta cuối đầu chào nó rồi ra nói gì với hắn
- Giờ cô không chịu thay đúng không, vậy để tôi thay cho cô- Hắn bước vào, khuôn mặt hiện rõ vẻ tức giận. Còn nó nhìn hắn không chớp mắt, so với thường ngày, hắn đẹp hơn rất nhiều. Nói rồi hắn lấy 1 bộ váy đưa cho nó- Thay đi
- Không đẹp, không thích, không muốn- Nó nói, mặt nhìn hướng khác lộ rõ vẻ bướng bỉnh.
- Được rồi, tôi thay cho cô- Hắn nhìn nó, nó vẫn vậy, không chịu thay. Thế là hắn đẩy nó vào tường, tay luồng ra sau lưng rồi từ từ mở từng nút áo của nó
- Buông ra, tôi tự thay- Hắn cười gian xảo nhìn nó rồi bước ra.
Chương 22: Hôn ước
Một lát sau nó bước ra, mặt nó cau có nhìn hắn còn hắn thì vẫn bình thản ngồi đó
- Thưa thiếu gia, tiểu thư đã thay xong- 1 cô nhân viên nói với hắn
- ............................- Hắn im lặng nhìn nó, môi nở 1 cụ cười làm mặt nó đỏ bừng bừng tức giận- Đi thôi- Hắn vẫn nhìn nó, nó thì cũng đứng im 1 chỗ không chịu đi. Thế là hắn tới chỗ nó kéo tay nó dẫn đi
7h tối, tại biệt thự nhà hắn
1 một chiếc xe sang trọng đi tới, mọi người đều hướng mắt về phía chiếc xe, 2 người từ trong xe bước ra, đó là hắn với nó, tất cả mọi ánh mắt đều đổ đồn về phía họ. Hắn nắm lấy tay nó dẫn nó vào trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người.
- Chào mẹ- Hắn và nó đi đến chỗ mẹ hắn
- A.........mẹ- Mắt nó sáng lên khi nhìn thấy mẹ nó đang đứng cạnh đó và chị nó nữa, và còn có 2 mẹ con Dung
- Anh ơi, đợi nãy giờ cuối cùng anh cũng tới cứ tưởng đi đâu thì ra là đi với CHỊ HAI- Phương từ đâu đi tới, nhấn mạnh 2 chữ CHỊ HAI làm nhỏ Dung tức điên lên
- Thôi chúng ta vào trong thôi, hôm nay tôi sẽ có 1 chuyện cần thông báo- Bà Hoa nói, mặt nghiêm nghị làm mọi người nhìn nhau chẳng biết chuyện gì cả kể cả hắn chỉ có nhỏ Phương cười tủm tỉm rồi theo bà Hoa bước vào, mọi người cũng bước vào theo.
Bà Hoa bước lên sân khấu khuôn mặt rạng rỡ, dõng dạc nói
- Cảm ơn các mọi người đã dành chút thời gian để đến đây- Khuôn mặt bà nở 1 nụ cười rạng rỡ liếc nhìn hắn rồi nhìn qua nó - Công ty này đã thành lập được 30 năm tôi cũng không còn trẻ nữa nê công ty này phải giao lại cho con trai tôi là Dương, hôm nay tôi sẽ chính thức giao lại cho con trai duy nhất của tôi- Bà vừa nói vừa nhìn về phía Dương, mặt nở nụ cười vui vẻ. Thì ra đây là chuyện mà bà Hoa muốn thông báo, hắn bước lên sân khấu, khuôn mặt lạnh ngắt như băng làm cho hắn càng đẹp hơn. Bà Hoa tiếp tục nói tiếp- Nhưng còn 1 chuyện nữa tôi muốn thông báo cho mọi người, Ngọc- Bà Hoa nói nhìn về hướng nó mặt cười rất thân thiện, nó bước lên sân khấu, bà Hoa nắm lấy tay nó đặt lên tay Dương- Đây sẽ là con dâu tương lai của tôi
Câu nói của bà làm cho mọi người sửng sốt, vì họ từng biết Dung mới là con dâu của bà cơ mà, Phương cười mãn nguyện, cô vui cho hắn vì cô nhận ra được rằng từ khi Hằng ra đi thì chỉ có nó làm hắn vui thôi, còn 2 mẹ con Dung tức giận vô cùng, nhỏ Dung tức đến máu sôi sùng sục, còn hắn với nó thì vô cùng ngạc nhiên trước quyết định của mẹ hắn.................................
Thế là buổi tiệc kết thúc mà nó vẫn chưa hết ngạc nhiên
- Thôi anh đưa em về nhé- Nó đang đứng trước cửa nhà hắn thì hắn lái xe tới nở nụ cười
- Anh????????????- Nó hỏi lườm nhìn hắn
-...............................- Hắn không nói gì chỉ im lặng kéo nó lên xe và nó cũng ngoan ngoãn đi lên xe
Đến cửa nhà nó
- Thôi anh về nhé thỏ con- Hắn mỉm cười nhìn nó
- Thỏ con??????????????- Nó lại lườm nhìn hắn
- Dù sao trước sau em cũng là vợ anh thôi- Nói rồi hắn lái xe đi luôn để nó 1 mình ngơ ngác rồi không biết từ bao giờ trên môi nó hiện lên 1 nụ cười. Trên kia có 1 người nhìn 2 người họ như vậy nước mắt cô lại rơi rồi chạy nhanh vào phòng. Nó cũng bước vào nhà. Lại 1 ngày trôi qua với bao nhiêu bất ngờ
Chương 23: Tôi hận cô
Trường Lung Linh, lớp 10a1
- Ê Ngọc, chuyện này có phải thật không vậy???- Mi vừa bước vào lớp vừa cầm theo 1 tờ báo của trường, thật sự thì cô cũng không có hứng thú với những tin tức trong trường nhưng lúc đi ngang qua thư viện nghe cái lũ "tám" kia nói gì mà hôn ước của hotgirl với hội trưởng nên vào lấy tờ, tin này làm mọi người khá sửng sốt.
- Ừ, biết rồi đấy à.-Nó nói mà mắt vẫn cứ dán vào quyển sách
- Thật đấy hả??? Nè có bị sao không vậy, sao phải lấy cái tên đáng ghét đó chứ- Mi nói vẻ tức giận
- Sắp xếp thôi, đâu làm gì được, haiz- Nó thở dài mặt ủ rũ
- Ngọc à, có ai đưa thư này cho Ngọc nè- 2 đứa tụi nó đang nói chuyện thì nhỏ Trinh học lớp 11a1 đến đưa cho nó 1 bức thư: " Ra sau trường gặp tao". Nó mỉm cười nhẹ rồi bước đi để lại Mi 1 mình.
Sau trường
- Mày gọi tao ra đây để làm gì- Nó bước đến, mặt thanh thản
- Con khốn, mày dám cướp anh Dương của tao- Dung nghiến chặt răng ánh mắt rực lửa
- Anh Dương của mày từ bao giờ vậy, tao không giành của ai cả, chỉ là thứ xứng đáng thuộc về tao thôi, nếu mày rảnh có thời gian để đây để tức giận thì sao không suy nghĩ xem tại sao bác Hoa chọn tao mà không chọn mày- Nói rồi nó quay lưng bỏ đi
- TÔI HẬN CÔ, TÔI THỀ SẼ KHÔNG ĐỂ CÔ ĐƯỢC YÊN- Dung nói rồi bước đi, nhưng câu nói của Dung thực sự quen lắm, rất quen, trong đầu nó hiện lên 1 giọng nói đầy cay nghiệt nhưng rất thân quen nhưng nó không thể nào nhớ nổi người đó là ai, đầu nó đang đau, đau lắm. Còn Dung đang đi bỗng thấy gì đó lạ nên quay lại thì thấy nó đang ôm đầu ngồi phịch xuống đất nước mắt chảy ra
- Có cần phải sợ đến vậy không?- Dung cuối đầu xuống cạnh mặt nó nhưng nó vẫn vậy, bây giờ trong đầu nó đang rất hoang mang. Thấy nó không nói gì Dung tức giận tặng cho nó 1 cái tát. Nó nhìn khuôn mặt Dung nhưng đó không phải Dung trông mắt nó mà là 1 con ác quỷ, nó đẩy mạnh Dung ra làm cô ngã vào những mảnh thuỷ tinh và không may nó đã cào lên mặt Dung 2 đường rất dài
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA- Dung sờ lên mặt mình rồi hét lên, tay cô toàn là máu làm cho nó cũng khóc luôn, tại sao nó lại làm như vậy với Dung cơ chứ. Đúng lúc đó hắn và Mi cùng với 1 số người ở hội học sinh chạy ra, họ vội đưa Dung vào phòng y tế. Hắn thấy nó đang ngồi ở đó nước mắt giàn dụa và hắn biết nó đang nhớ về quá khứ, hắn đến bên ôm chặt lấy nó, cảm nhận được vòng tay ấm áp nó nín khóc rồi nhìn hắn rồi nó ôm lấy hắn nỗi sợ hãi dường như tan biến mất.
Lúc nãy, khi mà nó mới ra khỏi phòng thì Mi biết có chuyện chẳng lành nên đã âm thầm đi theo nó rồi chạy lên phòng hội trường báo cho hắn và 1 số người khác đến. Nếu không chẳng biết hậu quả sẽ nghiêm trọng như thế nào nữa
Ở phòng y tế
Dung đang nằm trên giường, mặt băng bó, còn nó và hắn đang ngồi đó
- Dung ơi, ôi con tôi sao lại ra thế này này- Bà Kiều từ ngoài chạy vào khóc nức nở rồi bà quay về phía nó- CÔ ĐÃ LÀM GÌ CON GÁI TÔI VẬY, CÔ ĐÃ GIÀNH TẤT CẢ NHỮNG GÌ ĐÃ THUỘC VỀ NÓ GIỜ CÒN LÀM NÓ RA NHƯ THẾ NÀY, CÔ... CÔ ĐÚNG LÀ ĐỘC ÁC, 1 CON RẮN ĐỘC, ĐỪNG ĐỂ TÔI PHẢI NHÌN THẤY NỮA, BIẾN ĐI ĐỒ ĐỘC ÁC- Bà Kiều tác vào mặt nó 1 cái rồi đuổi nó ra ngoài
Hắn dìu nó ra thì vừa gặp bà Hoa và bà Tuyền cùng với Huyền và Phương bước vào
- Mẹ- Nó chạy đến ôm chặt lấy mẹ nó khóc nức nở
- Nín đi, không sao đâu, mẹ biết con không cố ý mà- Mẹ an ủi nó làm cho nó cũng nín hẳn- Thôi mình về đi
Thế là nó, mẹ và chị nó đi về còn hắn, bà Hoa và Phương thì vào xem Dung thế nào rồi.
Chương 24: Học sinh mới
Sáng hôm sau
- Cháu chào bác ạ- Hắn qua nhà nó để chở nó đi học
- Ngọc ở trên phòng đó cháu- Bà Tuyền biết ý hắn
- Vâng ạ- Nói rồi hắn bước lên phòng nó thì gặp Huyền đang đi xuống, cô nhìn ra hướng để tránh mắt ấy của hắn, đôi mắt cô hiện lên 1 nỗi buồn rồi bước nhanh xuống dưới. Hắn cũng không nói gì chỉ lặng lẽ đi lên
Phòng nó
- Anh vào được không vậy. -Hắn mở cửa bước vào thì thấy nó đang nằm trên giường, đồng phục thì đã thay, hắn nhẹ nhàng bước đến bên cạnh nó, nhìn nó lúc này trông thật đáng yêu, hắn định kêu nó dậy nhưng lại không muốn kêu tí nào, hắn muốn nhìn nó như vậy thôi. Bỗng nó mở mắt ra nhìn thấy hắn đang ngồi bên cạnh mình, tay hắn cầm lấy tay nó, mắt nó mở to hết cỡ sửng sốt
- Ơ...........anh.....- Nó ấp úng không biết phải làm sao nữa
- Anh...........anh sao nào???- Hắn vừa hỏi, khuôn mặt hiện lên nụ cười gian trá rồi cúi sát xuống mặt nó, bây giờ mặt 2 người chỉ còn cách nhau 5cm nữa thôi, ối ối chỉ còn 3cm nữa thôi, mặt nó thoáng đỏ rồi bình tĩnh lại
- STOP- Nó nói rồi đẩy hắn ra lấy cặp rồi đi luôn chẳng nói gì với hắn cả
- Mẹ, con đi học ạ, chị em đi đây- Nó bước xuống chào mẹ và chị nó rồi đi luôn
- Này này đợi anh với chứ- Hắn chạy theo nó ra cửa, nó chẳng nói gì vẫn cứ đi tiếp- Em không đứng lại thì cẩn thận với anh nha
-........................-Im lặng chẳng nói gì cả
- Thôi lên anh chở đi- Dù hắn có nói thế nào nó cũng chỉ im lặng nên hắn bước ra khỏi xe rồi ôm nó vứt vào vào xe rồi chạy luôn làm cho nó không kịp nói gì cả chỉ ngoan ngoãn đi theo.
Vừa đến cổng trường thì đã một đám con gái chặn đường, họ đang vây quanh cái gì đó, thì còn có thể là gì nữa chứ ngoài trai đẹp, cái lũ này mê trai giữ lắm
- Về rồi đấy à- Hắn nhìn vào đám đông rồi nói 1 mình, nó thì nhìn qua hắn với ánh mắt ngạc nhiên vô cùng- Tôi không có điên đâu, đừng có nhìn tôi như vậy- Nói rồi hắn bóp còi inh ỏi, làm lũ đó tránh ra 2 bên cho hắn đi
Lớp 10a1
- Hi Mi- Nó vừa vào lớp thì đã nhìn thấy khuôn mặt Mi đỏ ửng, cứ ngồi ôm mặt rồi lại tay lên bàn- Nè, Mi sao vậy?
- Huhuhhu, lúc nãy............thôi không nói đâu- Mi lại tiếp tục úp mặt xuống bàn
- Thôi nói đi mà, nói Ngọc nghe với nào- Nó lại dùng khuôn mặt cún con tội nghiệp làm biết bao người say mê
- Thì chuyện là vầy: Lúc nãy Mi đi học sớm nè đi lên sân thượng chơi thì bỗng 1 tấm bảng để ở trên cao tự dưng rơi xuống, khi Mi biết thì đã né không kịp nữa nhưng lúc đó thì từ đâu có 1 bàn tay kéo Mi ra vừa kịp lúc nhưng do không cẩn thân với quá bất ngờ nên cô ngã xuống đất kéo luôn tên đó xuống thế là 2 người môi chạm môi. Chưa bao giờ cô thấy tim mình đập nhanh đến như vậy. Cô vội đẩy tên đó ra, nói cảm ơn rồi chạy nhanh xuống dưới nhưng tay cô vẫn nắm chặt lấy tay tên đó làm cho cô đỏ mặt- Mi tuông ra 1 tràn luôn
- À, hiểu rồi nha. Giờ đi xuống hội trường thôi- Ngọc cười nhìn Mi rồi kéo nhỏ đi luôn
Hội trường
- Hôm nay sẽ có 1 học sinh mới được bầu vào hội học sinh- Cô giáo bước vào tươi cười rạng rỡ. Cô vừa dứt lời thì từ bên ngoài 1 người rất đẹp trai tuy không bằng hắn bước vào đám con gái hét lên
- Chào các bạn, mình tên là Hoàng mong các bạn chỉ dẫn nhiều hơn- Tên đó nở 1 nụ cười làm đám con gái hét lên to kinh khủng. Nó ngồi nhìn đôi mắt ủ rũ, chẳng có gì mới mẻ cả. Còn Mi mặt lại đỏ ứng lên, chính là người này
- Thưa cô em sẽ ngồi đâu đây- Tên đó quay lại hỏi cô giáo
- À, tuỳ em thôi- Cô nở nụ cười. Tên đó nhìn chung quanh, môi cậu nở lên 1 nụ cười rồi bước đến chỗ Mi
- Mình ngồi đây được không?- Hoàng
- Chào, lâu quá không gặp nhỉ Dương, oh ai đây- Hoàng quay sang bên Dương. Giờ thì nó đã hiểu người mà hắn nói lúc nãy là ai
- Mình tên là Ngọc lớp 10a1, goi là em cũng được, còn kia là Mi học chung lớp cũng là bạn thân của mình- Nó nói chỉ tay qua phía Mi
- À, lúc nãy mình đã gặp Mi rồi- Dương cười nhìn Mi. Còn nó thì cũng đã hiểu tại sao con bạn thân mìn lại như vậy. Nó cười, Mi nhìn nó như muốn băm nó ra làm trăm mảnh. Thế là tiết học bắt đầu
Chương 25: Sự cố ở phòng thí nghiệm
Hội trường
- Ngọc này- Nó đang ngồi làm 1 đống việc của hắn giao cho thì Hoàng bước vào gọi nó
- Gì vậy?- Nó nói mà mắt vẫn cứ dán vào máy tính
-Anh muốn hỏi em một số chuyện tí được không?- Hoàng
- Em thì OK nhưng thằng bạn thân ác độc của anh thì không cho đâu- Nó nói liếc mắt qua nhìn hắn
- Này cô nói ai ác độc vậy hả?- Hắn nhìn nó. Hoàng nhìn qua phía hắn vẻ đe doạ- Thôi muốn đi đâu thì đi đi
- OK tôi đi đây- Nó vui vẻ cùng Hoàng đi ra ngoài
Vườn hoa
- Anh có gì muốn nói với em vậy?- Nó hỏi
- Thì...............thì là anh muốn..........hỏi về Mi thôi- Hoàng ngập ngừng
- An muốn biết gì?- Nó
- Ờ......thì- Hoàng đang nói thì đã bị 1 người chặn lại
- Ngọc ơi Ngọc ơi, tìm nãy giờ cuối cùng cũng thấy, đi học Hoá thôi, nhanh lên trễ giờ rồi đó- Cứ tưởng ai thì ra là Mi từ đâu chạy đến kéo nó đi, mặc dù đã nhìn thấy Hoàng thì mặt cô lại thoáng đỏ nhưng lại tỏ vẻ không nhìn thấy rồi kéo nó đi luôn không để cho ai nói gì cả, rồi nó cũng ngoan ngoãn đi theo, còn Hoàng thì đứng đó ngơ ngác chẳng biết phải làm gì
Họ vui vẻ trò chuyện nhưng không để ý phía sau dãy lầu cách đó không xa có 1 người đang nhìn nó bằng 1 ánh mắt căm thù nhưng rồi môi nhếch lên, trò hay bây giờ sẽ bắt đầu
Tại phòng thí nghiệm
- Hôm nay chúng ta sẽ thực hành pha chế hoá chất, ngoài những dụng cụ và hoá chất đặt trên bàn thì các em không được lấy hay dùng các hoá chất khác- Cô giáo đứng trên bục giảng nói
- Vâng ạ- Cả lớp đồng thanh. Từ lúc bước vào đay nó đã cảm thấy có gì đó lạ lạ, đám con Tuyết ( đàm em của Dung, rất căm ghét nó) cứ nhìn nó đôi lúc lại mỉm cười cay độc, với lại nó thấy trên ngăn để hoá chất của có cái lọ gì màu trắng mà nó chưa thấy bao giờ, và cũng chỉ có riêng chỗ nó có, nó nhớ cô có từng nói những lọ chất có màu trắng thì thường rất độc hại, thôi chắc không có gì đâu.
Phía ngoài cổng trường
- Làm thế nào rồi?- 1 người con gái mặt băng bó đôi mắt trông rất đáng sợ
- OK xong rồi chỉ cần tí nữa là xong- 1 người nói
- Tốt, tốt lắm, ha ha ha ha
Tại phòng thí nghiệm
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA, mặt..............mặt của tôi- 1 cô gái ôm mặt, khuôn mặt đã bị 1 lọ nước đổ vào rồi sôi sùng sục như cháy, cô hét lên đau đớn
Tại phòng hội trường
- Nè Dương ở phòng thí nghiệm xảy ra chuyện rồi?- Hoàng hốt hoảng chạy vào- Theo lịch trình thì chắc giờ là giờ học của lớp...........10a1
- Cái gì??????Ngọc- Nói rồi hắn chạy đi luôn, Hoàng cũng chạy theo
Phòng thí nghiệm
-Mi, em không sao chứ?- Hoàng chạy lại ôm chầm lấy Mi còn hắn hốt hoảng chạy đi tìm nó. Bây giờ trên sàn nhà là 1 cô gái khuôn mặt đang dãy giụa đau đớn. Nó từ đằng sau chạy vào lấy dụng cụ sơ cứu, hắn thấy nó vọi chạy đến ôm lấy nó
- Em không sao chứ?- Hắn hỏi vẻ mặt đầy lo lắng. Nó khẽ lắc đầu
Chuyện là vầy: "Lúc nãy Tuyết vào đi đến chỗ nó nói là mượn dụng cụ nhưng đã cố tình đẩy bàn cho lọ hoá chất kia đổ xuống nhưng lúc dó lấy dụng cụ nên nó bước qua phía Mi nên lọ hoá chất đó đã đổ lên mặt Tuyết"
Chương 26: Thử thách trên núi
- Lúc nãy đúng là nguy hiểm thật, 1 tí nữa là đổ trúng Ngọc rồi, làm mình đứng 1 bên mà sém nữa tim bay ra ngồi nè- Mi vừa đi vừa kéo tay nó vui vẻ, mặc cho 2 tên ở dưới đang đi theo tụi nó- Nhưng cậu có nghĩ là tụi nó cố tình làm vậy không, mục tiêu là Ngọc nhưng mà không may đã đổ trúng Tuyết
- Cũng có thể lắm chứ- Hoàng từ phía sau đi lên nói
- Không có chứng cứ xác thực thì đừng có đứng đây mà đoán mò- Nó nói rồi đi nhanh về luôn
Sáng hôm sau
- Hế lô Ngọc, đi lên phòng hội trường đi có chuyện gì mà lúc Dương gọi lên đấy- Mi chạy vào kéo nó đi
Phòng hội trường
- Tối nay chúng ta sẽ thực hiện một buổi thử thách ở trên núi diễn ra vào mỗi năm và chỉ dành cho hội học sinh- Hắn đứng trên bục nói
- CÁI GÌ??????THỬ THÁCH TRÊN NÚI???- Cả bọn đồng thanh, bởi vì hoạt động trong hội học sinh luôn diễn ra rất bí mật nên đa số ở đây là người mới nên không biết.
-Mọi người chuẩn bị đi, tối nay 6h sẽ bắt đầu, cuộc thử thách này sẽ rèn luyện nhiều kĩ năng mà mỗi người trong hội học sinh đều phải có- Nói rồi hắn đi luôn. Cả lớp bàn tán xôn xao, thử thách vào buổi tối ư? rèn luyện kĩ năng ư?Có lẽ tối nay sẽ là 1 đêm vô cùng thú vị
6h tối, PHÒNG HỘI TRƯỜNG
- Thấy đáng sợ quá à, không đi có được không vậy, hic hic- Mi nói vẻ lo sợ
- Em không cần phải lo có anh bảo vệ em mà- Hoàng từ đằng sau đi tới choàng tay lên vai Mi làm nhỏ đỏ mặt
- Hì hì, thế là khỏi phải lo rồi nhá- Nó cười gian nhìn Mi
- Còn anh sẽ bảo vệ em nhé- Hắn từ đằng sau bước tới
- Tốt nhất anh tránh xa tôi ra, tôi không cần đâu nhá, tôi nhất định sẽ giành lại chức vị hội trưởng này- Nó nhìn hắn nói rồi đi luôn
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian